25Feb

Clip Em sinh viên năm cuối vừa cưỡi vừa được anh móc đít

Nhìn xuống vào đồng hồ đã là 7h sáng, tôi biết mình đang muốn đói đến nỗi đừng nói gì là nghĩ cũng không được. Tôi đang là một sinh viên năm cuối đang chuẩn bị bước vào kỳ thi tốt nghiệp, mỗi ngày bận rộn với việc học tập và chuẩn bị cho công việc tương lai. Mới đây, tôi đã có một trải nghiệm đầy bất ngờ tại cửa hàng bánh mỳ khi vừa được anh nhân viên móc đít khi đang xếp hàng mua bánh.


Tối qua, trong lúc cày cuốc học tập tôi đã quyết định làm việc đến khuya để chuẩn bị cho bài thi cuối cùng của kỳ thi tốt nghiệp. Khi tỉnh dậy vào sáng hôm sau, tôi đã cảm thấy rất mệt mỏi và đói đến nỗi bụng cứ vặn vẹo mãi, nên tôi quyết định ra ngoài tìm gì đó để ăn. Không may mắn, trong quá trình học tập, tôi đã quên mất tiền mặt ở nhà, chỉ còn lại một chiếc thẻ ngân hàng và rất ít tiền trong tài khoản.

Không còn cách nào khác, tôi quyết định ra cửa hàng bánh mỳ gần nhà để mua vài chiếc bánh mỳ làm đồ ăn sáng. Tại cửa hàng bánh mỳ, tôi thấy hàng khá đông người và cũng có một anh nhân viên trẻ tuổi đang phục vụ. Tôi xếp hàng một cách bình thường và không để ý gì đến anh nhân viên này.

Nhưng đúng lúc tôi đến lượt mua hàng, anh ta lại quay sang vô cùng lạnh lùng và cứ thế nhìn tôi. Tôi cảm thấy hơi ngượng ngùng và không thể hiểu tại sao anh ta lại như vậy. Khi tôi đưa thẻ ngân hàng và đưa lên để thanh toán, không ngờ anh nhân viên lại bất ngờ móc đít tôi. Tôi giật mình và không thể tin vào mắt mình.

Cảm giác không thoải mái và bất ngờ lấn át tôi, tôi không hiểu vì sao anh ta lại có hành động đó đối với một khách hàng. Tiếp theo đó, anh ta còn nói: 'Cậu là sinh viên năm cuối đúng không? Tôi cũng là sinh viên năm cuối, cô giáo chủ nhiệm của tôi cũng dạy chúng tôi không được luật lệ, nhưng giờ thì làm gì cũng phải có tiền. Tôi hiểu cảm giác của cậu, cho nên tôi đã xếp hàng và đến đây làm việc để kiếm thêm thu nhập.'

Tôi không biết nên cười hay nên khóc trước lời giải thích đầy ngạc nhiên và bất ngờ của anh nhân viên này. Tôi cũng là sinh viên năm cuối và cảm thấy thật đồng cảm với tình cảnh của anh ta. Cả hai chúng tôi đã cùng chia sẻ về những khó khăn và áp lực mà sinh viên năm cuối phải đối mặt.

Mặc dù vậy, tôi cũng không thể không chú ý đến hành động móc đít của anh ta khi đang xếp hàng. Tuy nhiên, tôi cũng không nghĩ rằng đó là hành động bất lịch sự hay khiếm nhã, chỉ đơn giản là một hành động bày tỏ sự đồng cảm và chia sẻ từ một người bạn đồng trang lứa.

Cả hai chúng tôi đã cùng cười và nói chuyện cho đến khi cửa hàng đóng cửa. Tôi mua những chiếc bánh mỳ và cảm ơn anh ta vì đã dành thời gian nói chuyện cùng tôi. Tôi cũng cảm thấy nhẹ nhàng hơn khi chia sẻ và nói với ai đó về những áp lực của cuộc sống. Đôi khi, chỉ cần một sự đồng cảm và chia sẻ nhỏ nhất cũng có thể giúp chúng ta cảm thấy tốt hơn.

Từ sự việc đáng nhớ này, tôi đã học thêm được một bài học quý giá. Dù cuộc sống có bận rộn và khó khăn đến đâu, luôn có một cách để chia sẻ và kết nối với nhau trong cuộc sống hiện đại. Hãy luôn dành thời gian và tâm huyết để trò chuyện với người xung quanh và đừng bỏ qua bất cứ cơ hội nào để chia sẻ và rèn kết nối với nhau. Và đừng quên, đôi khi những điều nhỏ nhất cũng có thể tạo nên những giây phút đáng nhớ và gắn kết hai người với nhau.