16Feb

Clip Gác chân chơi em sinh viên mình dây bên bàn học

Trên bàn học đang có hai bóng đèn nhỏ và một cuốn sách khá dày. Đèn chiếu sáng và tạo nên ánh sáng mờ ảo, rọi vào cuốn sách nằm trên bàn. Một chiếc gác chân nhỏ nhắn nằm đậy bên cạnh bàn, đang chờ đợi chủ sở hữu của nó. Tôi đang ngồi trên chiếc ghế gỗ cũ và mệt mỏi với những giờ học trong ngày. Từng ngày qua, tôi luôn tranh thủ thời gian nghỉ trưa để đến phòng học này của em sinh viên mình dây, nơi có những chiếc gác chân đáng yêu và một không gian yên tĩnh để tôi có thể nghỉ ngơi và cập nhật lại kiến thức.


Mỗi khi tôi bước vào phòng học này, ánh mắt tôi luôn được cảm động bởi sự sắp xếp gọn gàng và tràn đầy tình yêu thương từ người nắm giữ nơi đây. Những chiếc gác chân nhỏ bé bên bàn học, dường như là những điều nhỏ nhặt nhất trong phòng học nhưng lại mang đến cho tôi cảm giác ấm áp và thanh bình. Tôi tự hỏi liệu chiếc gác chân này có ý nghĩa gì đối với em sinh viên mình dây và tại sao nó lại được đặt bên bàn học như một vật thể vô tri vô giác.

Những ngày sau khi tôi dành thời gian để quan sát, tôi mới biết được sự đặc biệt của chiếc gác chân này. Nó không chỉ đơn thuần là vật dùng để nâng cao độ cao của chân khi ngồi học hay đọc sách, mà nó còn là một người bạn đồng hành đáng tin cậy của em sinh viên mình dây. Khi bận rộn với những việc học hành và dường như không còn nhiều thời gian để giao tiếp với bạn bè, những chiếc gác chân nhỏ nhắn bên bàn học lại trở thành người bạn thân thiết của em, là người lắng nghe những bí mật, những suy nghĩ và những tâm sự của em.

Đôi lúc, khi tôi nhìn thấy em sinh viên mình dây lắc lư theo nhịp nhàng của nhạc và bàn tay thon thả vẽ những bông hoa hay chữ cái lên giấy, tôi nhận thấy rằng chiếc gác chân nhỏ bé lại mang đến niềm vui và sự thoải mái cho em. Những khóa học mệt mỏi và áp lực thường ngày đã được giải tỏa sau những giờ học và việc lưu vong trong những trào lưu thú vị cùng những bức tranh nhỏ nhắn tưng bừng màu sắc. Tôi cảm thấy hạnh phúc và biết ơn khi thấy em sinh viên mình dây được xoa dịu mệt mỏi và tìm lại niềm đam mê với nghệ thuật.

Bên cạnh sự đồng hành và tạo độ thoải mái cho em, chiếc gác chân còn là một biểu tượng cho lòng trân quý và biết ơn của em dành cho người thầy yêu nghề của mình. Nó là một cách để trưng bày sự cảm kết tới việc học tập và quan tâm đến người thầy giáo, cũng như là một lời tri ân sâu sắc tới những kiến thức mà người thầy đã truyền đạt.

Cuối cùng, chiếc gác chân bên bàn học của em sinh viên mình dây còn đại diện cho cả tình bạn và sự hiệp thông giữa các thành viên trong lớp học. Tôi đã thấy nhiều em sinh viên cùng sử dụng chiếc gác chân này và tạo nên những khung cảnh thân thương và đáng nhớ bên bàn học. Vì vậy, đối với tôi, chiếc gác chân này không chỉ là một món đồ dùng học tập đơn thuần mà còn là một mảnh ghép quan trọng trong ký ức của những người học và người thầy.

Nhìn lại chiếc gác chân nhỏ bé bên bàn học, tôi hiểu được rằng sự đáng quý nằm ở những điều nhỏ nhặt và đơn giản trong cuộc sống. Chiếc gác chân này là một minh chứng cho tình yêu và lòng biết ơn của em sinh viên mình dây dành cho việc học tập và những người xung quanh. Nó chứng tỏ rằng, đôi khi, những điều bình dị và giản dị lại có ý nghĩa lớn lao và đầy tình cảm.