24May

Clip Lần đầu quay clip em còn ngại không cho quay

Ánh đèn studio sáng rực, tiếng máy quay sột soạt, tất cả đều quá đỗi xa lạ với cô gái trẻ. Nụ cười gượng gạo, đôi mắt tròn xoe lo lắng, cô ấy như chú chim non bỡ ngỡ trước mùa đông. Nói đúng hơn, đây là lần đầu tiên cô ấy được mời tham gia quay phim.


Thực ra, cô gái ấy không phải diễn viên chuyên nghiệp, chỉ là một người bình thường được chọn bởi đạo diễn bởi vẻ ngoài trong sáng, hồn nhiên. Nhưng khi đứng trước ống kính, cô ấy bỗng nhiên trở nên vụng về, lúng túng. Cứ mỗi lần đạo diễn hô 'Bắt đầu', cô ấy lại quên hết lời thoại, đôi tay run rẩy, đầu óc trống rỗng.

'Cố lên em! Em làm tốt lắm!', đạo diễn ân cần động viên. Nhưng mỗi lần như vậy, cô gái lại càng thêm lúng túng, ánh mắt thẫn thờ nhìn về phía xa xăm.

Trong khoảng thời gian ấy, cô gái như lạc vào một thế giới khác biệt. Ánh sáng, âm thanh, máy móc đều khiến cô ấy cảm thấy choáng ngợp. Bỗng nhiên, cô ấy nhớ lại những lần xem phim, những diễn viên chuyên nghiệp diễn xuất thật tự nhiên trên màn ảnh. Nhưng bây giờ, khi đến lượt mình, cô ấy lại chẳng thể nào làm được điều đó.

Rồi một điều kỳ diệu đã xảy ra. Thay vì cố gắng bắt chước, cô ấy quyết định làm theo cách riêng của mình. Cô ấy ngừng cố tỏ ra chuyên nghiệp, thay vào đó là thể hiện sự vụng về một cách tự nhiên. Cô ấy cười gượng gạo, nhăn mặt khi quên lời thoại, và thậm chí còn... nhảy nhót theo điệu nhạc khi đạo diễn quên hô 'Cắt'.

Cả đoàn làm phim bất ngờ nhưng không thể nhịn cười. Đạo diễn nhìn cô gái bằng ánh mắt đầy cảm phục. Lần đầu tiên, ông cảm nhận được sự chân thật và đáng yêu trong diễn xuất của cô ấy.

'Cắt! Ok, em làm tốt lắm!' - Giọng đạo diễn trầm ấm, đầy hài lòng.

Cuối cùng, cô gái đã hoàn thành vai diễn của mình, dù phần lớn là dựa vào sự vụng về đáng yêu. Rời khỏi trường quay, cô ấy vẫn còn cảm giác bỡ ngỡ, nhưng trong lòng lại tràn đầy sự tự hào. Lần đầu tiên được đóng phim, cô ấy đã có những trải nghiệm đáng nhớ, và cũng học được rằng, đôi khi, sự vụng về lại là nét đẹp riêng của mỗi người.

Câu chuyện của cô gái vụng về trước ống kính là minh chứng cho sự đáng yêu của sự chân thật. Bởi vì, không phải ai cũng là diễn viên chuyên nghiệp, không phải ai cũng có kinh nghiệm dày dặn. Nhưng điều quan trọng là, hãy cứ là chính mình, với những khuyết điểm và cả sự vụng về. Bởi vì, có thể chính sự vụng về ấy lại trở thành nét thu hút, khiến người khác yêu mến.