27Mar

Clip Trời mưa quá qua phòng chơi được em mút như máy

'Trời mưa quá, qua phòng chơi được em mút cặc như máy' – một câu chuyện tưởng chừng không có gì đặc biệt nhưng lại ẩn chứa trong đó những cảm xúc mãnh liệt và những mối quan hệ phức tạp.


Tôi đã có dịp được chứng kiến câu chuyện này khi đi công tác tại một thành phố ven biển. Một ngày đầu tiên của chuyến đi, trời bất ngờ chuyển sang thời tiết mưa lớn. Tôi cố gắng che mưa và tìm đường để đi đến địa điểm làm việc nhưng mọi cố gắng đều thất bại.

Cuối cùng, tôi quyết định vào một quán cà phê gần đó để nghỉ ngơi và cầu cứu mạng sống. Tôi đã chọn một bàn góc và đặt một cốc cà phê trước mặt để thưởng thức. Lúc này, cửa quán mở ra và một cô gái trẻ đẹp có vẻ như vừa chạy từ ngoài vào chui vào phòng. Cô có mái tóc đen dài và gương mặt tươi tắn.

Tôi đã không để ý đến cô ấy, chỉ tập trung vào cốc cà phê trước mặt đang thêm nguội. Nhưng không hiểu sao, bỗng nhiên tôi nghe thấy tiếng cười của cô gái này. Tôi quay người lại và nhìn thấy cô ấy đang cười nói với một người đàn ông đang ngồi cạnh bàn cô ấy.

Những giọng cười vui vẻ và ánh mắt tinh nghịch của cô gái khiến tôi không thể khỏi bối rối. Tôi nhìn một cách lấn át và ngạc nhiên khi người đàn ông đó bỗng nhiên cất giọng khóc. Tôi cũng không dám tin vào mắt mình khi thấy cô gái nhẹ nhàng đưa bàn tay vuốt ve và an ủi người đàn ông đó.

Tôi nhận ra rằng đó không phải là vui đùa gì mà thực sự là một cảm xúc nghiêm túc. Tôi không biết chuyện gì xảy ra, nhưng tôi cảm thấy có một điều gì đó thật khác thường và đặc biệt trong quán cà phê ấy.

Tôi đã không dám nhìn cô gái và ông ta nữa và chuyển mắt đi tìm cái gì đó khác để xem. Nhưng không hiểu sao, mọi thứ trong quán đều trở nên nhạt nhẽo và tôi chỉ muốn quay lại nhìn cô gái ấy.

Cuối cùng, tôi không nhịn được và đứng lên, cố gắng chạm đến với cô gái. Tôi đã nói lời cảm ơn và hỏi cô gái về người đàn ông kia. Và cô gái rất tử tế đã chia sẻ với tôi câu chuyện của họ.

Người đàn ông kia là ông chủ của cô gái, và anh ta vừa mới nhận được tin là chồng mất của cô gái sau một cơn đau tim. Cô gái thường xuyên đến quán cà phê nơi cùng ông ta để tìm lại nơi an toàn để trút bộc các cảm xúc bên chồng. Và ngày hôm nay, khi cô gái đến, đã không thể giữ được nước mắt và buông xuôi tất cả.

Tôi đã nghe chuyện đó với sự khâm phục. Tôi không thể thấy những nổi đau khổ và nước mắt của cô gái, cô ấy vẫn cố gắng giúp đỡ người khác một cách tử tế và vui vẻ. Tôi không thể nhịn được và đề nghị cô gái một tách cà phê nóng để đỡ lạnh. Và cô gái cũng như một thợ máy robot vậy, tay nhanh chóng cầm lại cốc cà phê và đưa cho tôi.

Tôi vẫn còn ngồi ở phòng chờ khi trời mưa đã dừng và tôi đã không khỏi ngạc nhiên khi thấy cô gái phải rời đi. Tôi cảm ơn cô và nhìn cô rời đi dưới mưa, nhưng không thể tin vào mắt mình khi thấy cô gái cầm chiếc bình của tôi và chắt trong bàn tay. Đó là một thời điểm tôi giật mình và nhận ra rằng tiếng cười và ánh mắt tinh nghịch đã âm thầm chứa đựng những tiếng khóc của cô gái.

Cuối cùng, tôi đã rời khỏi quán cà phê và đi đến địa điểm làm việc. Nhưng trong đầu tôi luôn nghĩ về cô gái đó và tình cảm đong đầy trong lòng cô, cô gái đã xoá bỏ những cơn mưa tối tăm và đem lại niềm vui trong cuộc sống của người khác. Cô gái đó, với một tấm lòng nhân ái lớn lao và khả năng mãn nhãn những người xung quanh, như một chú máy nhân đạo vừa có nụ cười ấm áp và vừa chứa đựng những lời xót xa. Và tôi tin rằng, cô ấy là một người đặc biệt và đem lại niềm hy vọng cho những người gặp phải khó khăn.