19Feb

Clip Trong cơn phê anh cởi bao ra chơi trần xuất đầy bụng em

Trong những ngày tháng xa nhau, khi lòng vẫn chưa thể cùng nhau sum vầy, anh luôn dành cho em một tình yêu sâu đậm bất tận. Những lúc anh cô đơn, bỗng dưng em lại hiện về trong tâm trí anh. Từng khoảnh khắc cùng nhau đã đi vào tiềm thức anh, tạo nên một niềm đau đớn khó tả khi mỗi ngày trôi qua cảm thấy mình càng ngày càng trống vắng khi không có em bên cạnh.


Nhưng chỉ một cái gọi của em, anh lại sinh sôi, cảm thấy niềm vui chạm đến tận cùng trái tim khi được bên cạnh em. Mỗi khoảnh khắc bên em, anh như sống lại với một người anh đã từng yêu thương. Những nụ cười tươi tắn, những lời nói ngọt ngào, những cái ôm ấm áp với vòng tay người phụ nữ mà anh luôn mong được bên cạnh. Đến mỗi lần chia tay, sợ rằng sẽ không bao giờ có thể gặp lại vì hai người sống ở hai nơi xa cách.

Nhưng mỗi lần gặp lại, em luôn khiến anh ngất ngây với vóc dáng trong trẻo, mái tóc đen nhánh, làn da mịn màng và đặc biệt là giọng nói cực kỳ quyến rũ. Đó là những lúc anh cảm thấy bình an và thấy mình thật may mắn khi có em bên cạnh. Và trong những lúc đó, anh không biết làm gì hơn ngoài việc cởi ra chiếc áo bào và đưa em vào lòng, để cùng chơi trần và nắm tay nhau đi lang thang trên những con phố nhỏ xinh đẹp.

Khi ngồi bên nhau, anh nhận ra rằng em đẹp nhất khi chỉ đơn giản đứng bên cạnh anh. Những ánh mắt của em luôn tỏa sáng, ban đầu tuy chỉ là những nụ cười ngại ngùng nhưng dần dần lại biến thành những nụ cười đầy đắm say. Đôi lúc em lại không ngần ngại bày tỏ tình cảm bằng những câu nói ngọt ngào và những cử chỉ nhẹ nhàng. Và trong những khoảnh khắc như thế, anh cảm thấy mình vô cùng hạnh phúc và muốn khóa môi em bằng những nụ hôn nồng nàn.

Nhưng cuộc chơi trần đầy sự ngây thơ và hồn nhiên cứ thế tiếp diễn, những cơn mưa nhẹ rơi xuống làm ướt nhẹ cơ thể của chúng ta. Anh và em lại cùng khám phá những nơi mới, những món ăn ngon và những cảnh đẹp mà anh chưa từng nhìn thấy. Cùng nhau đi rong chơi, tạo nên những kỷ niệm khó quên và những câu chuyện đầy cảm xúc.

Và trong biển người đông đúc, anh lại chỉ muốn bảo vệ một người duy nhất, đó chính là em. Anh muốn nắm tay em đi qua mọi nơi, đừng bao giờ để em bị lạc mất giữa đám đông. Anh cảm thấy mình chùng xuống khi không còn khoảnh khắc nào cùng em nữa.

Nhưng cuối cùng thì mọi chuyện cũng sẽ kết thúc. Anh phải rời xa em để quay trở về với cuộc sống hàng ngày. Khi nhìn lại, anh nhận ra rằng mỗi khoảnh khắc bên em đều quý giá và đáng trân trọng. Đôi khi, mọi thứ chỉ xảy ra trong cơn phê, nhưng chính những cơn phê ấy đã mang lại cho anh những trải nghiệm tuyệt vời và chạm đến tận trái tim.

Và ở trong trái tim anh, em luôn là một mảnh ghép không thể thiếu, một nguồn cảm hứng vô tận. Anh biết rằng, dù cho có bao nhiêu khoảng cách và thử thách, nhưng tình yêu của anh dành cho em sẽ không bao giờ phai nhòa. Anh chỉ mong một điều, được cùng em điểm lại những chuyến đi chơi trần để lưu giữ thêm nhiều kỷ niệm tuyệt vời. Và từ bây giờ, mỗi khi thấy ánh mắt em bén duyên và mái tóc em bay trong gió, anh sẽ cảm thấy trọn vẹn và hạnh phúc vô bờ bến.