11Jul

Clip Về Việt Hưng – Long Biên thăm em gái ốm

Vào một buổi chiều se lạnh, sau khi nghe tin một người bạn gái thân thiết bị ốm nằm ở Bệnh viện Đức Giang, tôi vội vàng bắt xe đến thăm. Tâm trạng tôi lúc đó trĩu nặng sự lo lắng, thương cảm cho bạn.


Khi đến nơi, tôi nhìn thấy bạn gái mình nằm trên giường bệnh, khuôn mặt tái nhợt, đôi mắt vô hồn. Tôi không khỏi xót xa khi chứng kiến tình trạng sức khỏe của bạn.

Tôi ngồi xuống bên giường, nắm lấy tay bạn và hỏi han về tình hình sức khỏe. Bạn kể rằng, bạn đã bị cúm nặng mấy ngày nay, sốt cao liên tục, kèm theo đau nhức toàn thân. Bác sĩ chẩn đoán bạn bị viêm phế quản cấp.

Tôi động viên bạn rằng bệnh tình không nghiêm trọng lắm và rằng bạn sẽ sớm khỏi nếu tuân thủ theo chỉ định của bác sĩ. Tôi rót cho bạn một cốc nước ấm và đút bạn ăn từng thìa cháo.

Trong lúc trò chuyện, tôi được biết bạn đã phải nghỉ học mấy ngày liền vì bệnh. Tôi nói với bạn rằng, bạn đừng lo lắng quá về việc học, cứ tập trung vào việc dưỡng bệnh trước hãy tính.

Đột nhiên, bạn bật khóc và tâm sự với tôi rằng, bạn cảm thấy cô đơn và mệt mỏi. Bạn nhớ nhà, nhớ bạn bè nhưng lại không có ai bên cạnh. Tôi nhẹ nhàng an ủi bạn, nói rằng tôi sẽ ở lại đây với bạn cho đến khi bạn đỡ hơn.

Chúng tôi cùng nhau nói chuyện, cười đùa và chia sẻ những câu chuyện. Tôi cố gắng tạo một không khí vui vẻ, lạc quan để bạn bớt đi cảm giác buồn chán.

Thời gian trôi qua nhanh chóng. Trời cũng đã về chiều, tôi thấy bạn đã đỡ mệt hơn nên xin phép về. Tôi hứa với bạn rằng, ngày mai tôi sẽ lại đến thăm.

Ra khỏi bệnh viện, tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn khi thấy bạn gái mình đã ổn định. Tôi tự nhủ trong lòng rằng, mình sẽ thường xuyên đến thăm bạn, động viên và hỗ trợ bạn vượt qua giai đoạn khó khăn này.

Sự chia sẻ và tình cảm giữa những người bạn là vô cùng trân quý. Khi bạn bè ốm đau, khó khăn, hãy dành thời gian đến thăm hỏi, động viên và giúp đỡ họ. Một hành động nhỏ của bạn có thể mang lại sự an ủi và niềm vui to lớn cho họ.